Lamborghini Huracán LP 610-4 t
CHATTHUGIAN.MOBIE.IN
kính chào qúy khách

TRANG CHỦ
Truyện Teen   Ngôn Tình   Đam Mỹ   Bách Hợp   Tử Vi   Truyện Tranh  
Facebook  Xổ Số  Dịch  Tải Game  Báo  Tiền Ảo Bitcoin 
 phan 111

 Q.2 - Chương 27: Mọi Người Tề Tựu


 Sáng sớm hôm sau, cửa phòng ngủ của Thích Ngạo Sương liền bị gõ rung trời. Thích Ngạo Sương kinh hãi tới mức thiếu chút nữa từ trên giường rơi xuống.

"Ngạo Sương! Mở cửa nhanh!"

"Ngạo Sương mau dậy đi!"

"Đồ đệ bảo bối, nhanh lên một chút ra ngoài để cho ta nhìn con một con một chút!"

Bên ngoài ồn ào loạn thành một đoàn, Thích Ngạo Sương vội vã mặc quần áo, liền đứng dậy đi mở cửa, Chiêu Tài Bảo Miêu vô cùng bất mãn mới sáng sớm mà đã ầm ỹ vậy, nàng ta đưa hai cái móng trước béo múp míp bịt lại cái lỗ tai, ưỡn người, chổng cái mông nhỏ lên, sau đó tiếp tục ngủ.

Thích Ngạo Sương chân vừa bước ra mở cửa, toàn bộ người ngoài cửa liền nhào tới. Nhào lên cũng không chỉ có một người, mà là tất cả mọi người cùng xông lên, trước mặt nhất là Kiều Sở Tâm, sau đó là Khắc Lý Phu, tiếp theo là Ngõa Nhĩ Đa . Oanh một tiếng, mấy người toàn bộ nhào tới, đem Thích Ngạo Sương đè bẹp dí phía dưới.

"Ngạo Sương, ngươi cuối cùng trở lại." Kiều Sở Tâm ôm cổ của Thích Ngạo Sương mãi không chịu thả " ngươi không nói không rằng liền biến mất, ta còn tưởng rằng Tạp Mễ Nhĩ đem ngươi lừa bán mất rồi."

"Đồ đệ bảo bối, ta cuối cùng cũng tìm được con rồi." Khắc Lý Phu đem tay Kiều Sở Tâm gỡ ra, lấy mông chèn bay Ngõa Nhĩ Đa phía sau, ôm Thích Ngạo Sương vào trong ngực, gào khóc lên" đồ đệ bảo bối, ta còn tưởng rằng con đã xảy ra chuyện rồi, ô ô ô, con chịu uất ức bao nhiêu. Sư phụ sẽ giúp con đòi lại tất cả."

Ngõa Nhĩ Đa tức muốn chết, thật vất vả hắn mới nắm được cơ hội muốn ôm Ngạo Sương một cái, lần đầu tiên thì bị tên khốn kia Tạp Mễ Nhĩ đá bay, lần này là cái lão gia hỏa này đem mình đẩy phắt ra.

"Sư phụ, bây giờ không phải con vẫn bình an sao?" Thích Ngạo Sương lúc này mới phục hồi tinh thần, vươn tay vỗ sau lưng an ủi Khắc Lý Phu, nhưng trong lòng thì một mảnh ấm áp.

Ngay tại cửa ra vào, Lãnh Lăng Vân và Tẫn Diêm đứng lẳng lặng ở nơi đó, cứ yên lặng như vậy nhìn Thích Ngạo Sương không nói gì. Chỉ là đáy mắt bọn họ đều có một cỗ tình cảm rất khó hình dung. Áo Tháp Tư đứng ở phía sau, tay khoanh ở trước ngực nhàn nhạt nhìn một màn trước mắt. Nhìn Thích Ngạo Sương, đáy mắt Áo Tháp Tư thoáng qua một tia kinh ngạc, ngắn ngủn ba tháng không thấy, thực lực người thiếu nữ này cư nhiên cường đại hơn gấp bội, hơn nữa, hình như lại càng xinh đẹp hơn. . . . . . Đông Phong Hầu mơ hồ đứng ở bên cạnh Áo Tháp Tư, còn có chút mờ mịt. Tạp Mễ Nhĩ lại nhàn nhã đứng ở phía sau cùng, ngáp một cái. Bạch Đế và Hắc Vũ vẫn chưa rời giường.

Sáng sớm cả cung điện cứ như vậy nhao nhao ầm ĩ, bữa ăn sáng có thể nói là cực kỳ náo nhiệt, khi Thích Ngạo Sương đem chuyện khôi phục hình người của Bạch Đế và Hắc Vũ nói ọi người, tất cả mọi người giật mình không thôi, nhìn qua nguyên hình của bọn họ, thế nào cũng không tin hai người siêu cấp mỹ nam như vậy cư nhiên chính là Bạch Đế và Hắc Vũ! Chủ cung điện Long Tát Tư cũng trình diện rồi. Bây giờ Long Tát Tư đã là Quốc Vương của Ô Tát Lợi, một thân cao quý, trên đầu mang vương miện kim quang lấp lánh tinh mỹ, bên hông ngọc bội tinh xảo, ngôn ngữ và cử chỉ đều rất khi phách và vô cùng tự tin. Bố trí xong thị vệ và tì nữ, Long Tát Tư cùng mọi người an tọa.

Trên bàn ăn thật dài là đầy đủ tất cả các loại mĩ vị. Bữa sáng như vậy là thành ý của hắn, Long Tát Tư cười tủm tỉm chân thành hướng Thích Ngạo Sương nói cám ơn, lấy trà sữa thay rượu kính nàng một ly.

"Thích Ngạo Sương tiểu thư, đa tạ ngươi hết sức ủng hộ ta, nếu không phải ngươi giúp, sẽ không có ta ngày hôm nay." Long Tát Tư giơ chén lên, tự đáy lòng cảm tạ .

"Tất cả đều là công sức của bệ hạ." Thích Ngạo Sương mỉm cười, giọng điệu so với trước kia hoàn toàn khác nhau, giờ phút này đứng ở trước mặt nàng không còn là Long Tát Tư thủ lĩnh của bọn cướp trên sa mạc mà là Quốc Vương của Ô Tát Lợi.

"Được rồi, bệ hạ cũng không cần nói những thứ này nữa, ăn điểm tâm đi chúng ta còn có rất nhiều chuyện quan trọng phải thương lượng." Tạp Mễ Nhĩ mỉm cười cắt đứt cuộc nói chuyện của hai người, hai người này mà cứ nói khách sáo như vậy chắc tới sáng mai mới được ăn.

Long Tát Tư gật đầu cười.

Ăn xong bữa ăn sáng, mọi người tề tụ ở trong thư phòng của Long Tát Tư

Long Tát Tư mặt nặng nề ngồi ở trước bàn đọc sách, nhìn Tạp Mễ Nhĩ đang ngồi bên cạnh nói: "Thừa Tướng, lần này thần điện Quang Minh tham gia, chỉ sợ sẽ làm cho lòng quân của Lạp Cách Tạp dao động?"

" Trước mắt Thần điện Quang Minh không có chắc chắn sẽ lựa chọn đứng ở bên An Mạt Cách Lan, nhưng nếu vừa khai chiến, thần điện Quang Minh sẽ không chút do dự lựa chọn An Mạt Cách Lan. Thực lực của bọn họ chúng ta không cần e ngại, có Ngạo Sương và mọi người ở đây, thiên sứ cũng không phải là đối thủ." Tạp Mễ Nhĩ trầm giọng nói.

"Vấn đề là, lòng tin của người dân Lạp Cách Tạp " sắc mặt của Long Tát Tư nặng nề vẫn khác thường " ngươi cũng là biết, ở nước ta thế lực của Quang Minh cho dù ít nhiều cũng làm cho rất nhiều bình dân có chút e ngại cùng sùng kính, ngươi tốn bao nhiêu tinh lực mới thay đổi cục diện này ngươi rõ hơn ta. Ngay tại lúc này, mặc dù đem thế lực của Quang Minh thanh trừ nhưng là cũng không có hoàn toàn đem tín ngưỡng của người dân mà thay đổi được." Long Tát Tư lo lắng không phải không có lý. Có rất nhiều người biết diện mạo thực của thần điện Quang Minh, nhưng cũng ngoại trừ trường hợp có người còn mang tâm hồn ảo tưởng.

"Ta hiểu." Tạp Mễ Nhĩ gật đầu, tiếp tục lạnh nhạt nói" Thần điện Quang Minh có thể đứng vững vàng trong lòng bách tính quả thực không dễ, một là phải chuyên lừa gạt người, hai là tăng cường thực lực ngày càng cường đại. Thần điện Quang Minh ở trong lòng nhiều người chính là bách chiến bách thắng ." Tạp Mễ Nhĩ không nhanh không chậm nói" nhưng còn chúng lấy lực lượng cường đại nào ủng hộ chúng ta đây?"

Long Tát Tư nhíu mày nhìn về phía đoàn người Thích Ngạo Sương, nhẹ nhàng nói: "Không thể phủ nhận, Thích Ngạo Sương tiểu thư và bọn họ rất mạnh, nhưng là. . . . . ."

"Nhưng lực lượng không đủ thuyết phục " Tạp Mễ Nhĩ đem câu nói kế tiếp của Long Tát Tư nói ra.

Long Tát Tư nhẹ nhàng gật đầu, xem như đoàn người Thích Ngạo Sương quả thật rất mạnh, nhưng người đời biết được bao nhiêu đây? Một câu của họ cũng không mang tính thuyết phục gì.

"Như vậy còn cái này thì sao?" Tạp Mễ Nhĩ chợt đứng dậy, đi tới bên cửa sổ, đột nhiên một cái kéo rèm cửa sổ ra, mở cửa sổ, nhìn về phía bầu trời, nhẹ nhàng nói một câu" Bản, có thể."

Thích Ngạo Sương kinh ngạc đứng dậy, nhìn phía ngoài cửa sổ. Bản? Hắn không phải là bị Long thần bắt đi sao?

Tạp Mễ Nhĩ giọng điệu cứng rắn, từ đàng xa truyền đến liên tiếp tiếng Long Ngâm. Giống như sét đánh bên tai rất inh tai nhức óc.

Buối sáng hôm nay, đế đô của Ô Tát Lợi một mảnh bình yên, vẫn giống như buổi sáng khác, mọi người rời giường rửa mặt ăn cơm, sau đó mở cửa làm ăn. Nhưng hôm nay từng tiếng gầm rú đinh tai nhức óc vang lên, tiếp theo bầu trời đế đô tối sầm lại.

Long Tát Tư vụt đứng lên, thật nhanh đi tới bên cửa sổ, nhìn phía ngoài cảnh tượng thiếu chút nữa bật ngửa ngồi trên mặt đất. Mà bên ngoài hoàng cung đám người kia đã bật ngửa ra thật, há to mồm ngây ngốc nhìn trên không trung. Có người thậm chí trực tiếp sùi bọt mép ngã xuống đất ngất đi. Rất nhiều người thét lên bắt đầu chạy trối chết. Cả đế đô một mảnh hỗn loạn!

Rồng! Trên bầu trời đang bay múa là Rồng.

Mấy ngàn con Rồng

Rồng quơ múa cánh, cuồng phong nổi lên, làm cho người ta cơ hồ không mở mắt được.

Bay đầu tiên là con Cự Long ba đầu, hắn ngửa mặt lên trời ngâm một tiếng, bay quanh quẩn ở phía trên hoàng cung.

Thích Ngạo Sương khiếp sợ một câu cũng nói không nên lời. Tình huống trước mắt đã vượt quá tưởng tượng của mọi người. Bầu trời đế đô của Ô Tát Lợi toàn bộ là Rồng. Ban ngày cơ hồ cũng mau biến thành đêm tối.

"Này, đây là chuyện gì xảy ra? !" Long Tát Tư lắp ba lắp bắp hỏi.

Trong thư phòng người của toàn bộ đứng ở bên cửa sổ, kinh ngạc nhìn trước mắt cảnh tượng, lời gì cũng không nói ra được.

"Bọn họ thì sao, có đủ cường đại hay không? Có đủ lực uy hiếp hay không?" Tạp Mễ Nhĩ dịu dàng mỉm cười hỏi.

Long Tát Tư đã nói không nên lời, hắn chỉ cảm giác tim của mình đập nhanh tới mức không thể tưởng tượng nổi, trong đầu cơ hồ trống rỗng.

"Bản, không phải là bị Long Thần bắt đi rồi sao?" Tẫn Diêm nghi ngờ ra hỏi. Vì sao lại có số lượng Cự Long khổng lồ như thế? Cự Long ở chỗ này, chỉ sợ là đến phân nửa Long Tộc.

Thích Ngạo Sương cũng không hiểu chuyện gì xảy ra. Nghe giọng điệu của thiên sứ và Long thần, Long tộc không thể nhúng tay vào chuyện của loài người, vì sao bây giờ xuất hiện nhiều Cự Long như vậy .

Nhóm Cự long ở bầu trời đế đô bay qua bay lại một lát sau cũng rối rít đáp xuống ngoài thành.

Cùng lúc đó, Hắc Long Bản vốn cũng đáp xuống hoàng cung, biến trở về hình người, trực tiếp phá cửa sổ mà vào đi vào trước mặt của Long Tát Tư và Tạp Mễ Nhĩ.

Long Tát Tư cũng một lần nữa không tiếp nhận nổi cái kích thích này, kinh hoảng lui về phía sau, đụng vào bàn sách, tay cũng đặt ở bội kiếm ngang hông, nhưng bỗng nhiên lại nhớ tới, động tác này của hắn ở trước mặt Long Tộc cường đại là cỡ nào buồn cười. Long Tát Tư vội vàng đem tay đang đặt ở bội kiếm để xuống, cố gắng hết sức khiến mình trấn định lại.

"Ngươi, mau nói cho bọn thần dân của ngươi an tĩnh lại không nên kinh hoảng, Long tộc chúng ta chỉ là đi ngang qua đây, hoặc là nói chính xác là ngang qua bên này ngắm cảnh. Sẽ không đối với bọn họ gây ra tổn thương gì, nói bọn hắn cũng nên an phận đừng manh động" Hắc Long Bản thấy vương miện trên đầu Long Tát Tư thì lạnh lùng nói một câu" hiện tại, lập tức đi ngay."

"Vâng, vâng" sau lưng của Long Tát Tư vào lúc này rịn ra mồ hôi lạnh. Nam tử tóc đen trước mắt phát ra uy áp làm cho hắn cơ hồ sắp không đứng nổi.

Long Tát Tư vội vã mở cửa đi xử lý chuyện này.

Hắc Long Bản nhìn Tạp Mễ Nhĩ, lại nhìn lại ThíchNgạo Sương một chút, miệng nở nụ cười.

"Đây là chuyện gì đang xảy ra vậy?" Thích Ngạo Sương nghi ngờ không dứt " Long tộc không phải là không thể nhúng tay vào chuyện này hay sao? Lần trước Long tộc. . . . . ." ,

"Dừng!" Hắc Long bản giơ tay lên ngăn câu nói kế tiếp của Thích Ngạo Sương, sau đó tự nhiên đi tới cái ghế ngồi xuống, ngáp một cái nói " ta cũng chưa từng nói chúng ta muốn nhúng tay chuyện này a~~. Ngạo Sương, ngươi mới vừa rồi không nghe thấy ta nói gì sao?"

"Không tệ, Bản cùng thần dân của hắn cũng chỉ là đi ngang qua, đang du lịch ngắm cảnh mà thôi." Tạp Mễ Nhĩ mỉm cười như gió xuân, cũng xoay người ngồi xuống.

Trong thư phòng tất cả mọi người nghẹn họng trân trối, mà mới vừabàn giao công việc xong thì Long Tát Tư đi vào cũng nghe hết lời đó mắt hắn lại trợn ngược. Ngây thơ~. Chẳng lẽ Long tộc thật sự là tới ngắm cảnh hay sao? Làm sao có thể a!

"Bệ hạ, tới ~~"Tạp Mễ Nhĩ thấy Long Tát Tư đứng ở cửa, miệng mặt đã hóa đá vội vàng ngoắc ngoắc kêu Long Tát Tư.

Long Tát Tư thật thà đi tới.

"Bệ hạ, người nói xem có nhiều Long tộc ở đây như vậy, có thể để cho thần dân ủa người an tâm hay không? Có thể để cho thần dân Lạp Cách Tạp an tâm không?" Tạp Mễ Nhĩ mỉm cười, trong nụ cười lại tràn đầy nguy hiểm.

(Một ngày nào đó ….Mĩ đêm khoảng 200 cái máy bay quân sự bay qua Việt Nam để …….. ngắm cảnh thì chắc cảm giác của chúng ta sẽ rất……)

Long Tát Tư chết lặng gật đầu một cái, lời gì cũng không nói ra được.

Thích Ngạo Sương tức cười, cứ như vậy sững sờ nhìn Tạp Mễ Nhĩ lại nhìn Hắc Long Bản, sau đó cau mày nói với Tạp Mễ Nhĩ: "Chẳng lẽ, cái chủ ý này là từ ngươi mà ra? !"

"Làm sao có thể như vậy chứ." Tạp Mễ Nhĩ một bộ rất dáng vẻ vô tội, vội vàng nói" cái này không quan hệ với ta, là Bản chủ động tìm tới ta đấy."

Ánh mắt của Thích Ngạo Sương dời về phía Hắc Long Bản, Hắc Long Bản híp mắt, dáng vẻ hả hê.

"Chủ ý của người nào?" Thích Ngạo Sương cau mày hỏi.

"Là ta ." Hắc Long Bản đong đưa đầu cười híp mắt nói.

Thích Ngạo Sương đến gần Hắc Long Bản, tiến tới nhéo cái lỗ tai hắn nói: "Ngươi còn chối, chỉ số thông minh của ngươi còn chưa tới mức này."

"A!A! Ngạo Sương! Ngươi công kích người thân ~~" Biểu hiện của Hắc Long Bản so với Tạp Mễ Nhĩ còn uất ức hơn.

"Nói đi, là ai?" Thích Ngạo Sương nhìn ánh mắt hốt hoảng của Hắc Long Bản, lại nhớ tới Long Thần mang hắn đi, hắn nhưng bây giờ lại có thể xuất hiện tại nơi này, trong lòng toát ra một ý niệm, chẳng lẽ là Long thần đưa ra chủ ý này? Chắc không phải đâu! Long thần tại sao phải làm như vậy?

"Hắc hắc, xem ra ngươi cũng đoán được rồi đó. Lão già đó nói rất ưa thích ngươi, sau đó thì sao, lão vốn là cực kỳ khó chịu nữ nhân kia. Nhưng mà ta lại phải tuân thủ hiệp nghị, sẽ không ra tay đối với nhân loại, cũng sẽ không phát hỏng cơ sở vật chất của nhân loại, chúng ta chính là tới đây ngắm cảnh mà thôi. Một nửa Long tộc ở lại chỗ này ngắm cảnh, còn một nửa đi Lạp Cách tạp ngắm cảnh." Hắc Long Bản cười rất đê tiện, nhìn Thích Ngạo Sương, sau ót nàng đầy vạch đen.

(Một nửa Long tộc ở lại chỗ này ngắm cảnh, còn một nửa đi Lạp Cách tạp ngắm cảnh >>>> Long Tộc toàn bộ đi du lịch ngắm cảnh >>> ( =_=!!!)

Đủ ngoan độc! Đủ âm trầm! Long thần là một cực phẩm nhân tài! Thích Ngạo Sương đưa ra kết luận. Cự Long chỉ là đứng ở đó sẽ đủ cho người ta không ngừng run rẩy rồi còn cần gì phải động tay? Long thần quá độc ác, lấy danh nghĩa ngắm cảnh cũng có thể ra ngoài, tin tức Long Vương và Long Tộc đang ngắm cảnh ở Tạp Cách Tạp và Ô Tát Lợi được tung ra , đây chính là ngầm ủng hộ cho hai nước! Uy hiếp đáng sợ như vậy, vượt xa cả lực lượng của Thần điện Quang Minh

"Chuyện bây giờ đơn giản nhiều rồi chứ?" Tạp Mễ Nhĩ ấm áp mỉm cười" Ngạo Sương, ngươi và Bản đi đến Lạp Cách Tạp ngắm cảnh trước đi. Sẽ rất nhanh khai chiến thôi, Lạp Cách Tạp và An Mạt Cách Lan sẽ trực tiếp đối đầu, Ô Tát Lợi chỉ có thể là phụ trợ. Ngươi hiện tại có thể đi đem Lạp Cách tạp Quốc Nội ánh sáng thế lực thanh trừ. !"

"Ta tin tưởng ở đây không có bất cứ ai có ý kiến gì" Tạp Mễ Nhĩ mỉm cười bổ sung.

Long Tát Tư toát ra mồ hôi lạnh trên trán , theo hắn thấy, Tạp Mễ Nhĩ giờ phút này đang mỉm cười chính là nụ cười của ác ma. Ánh mắt của Long Tát Tư từ từ dời đến trên người của Thích Ngạo Sương, trong lòng sợ hãi không thôi, người thiếu nữ này, rốt cuộc là cái thân phận gì? Tại sao nhiều người như vậy hỗ trợ nàng? Tại sao Long tộc mạnh mẽ như vậy, thế lực đáng sợ như vậy cũng đứng ở sau lưng của nàng? Chuyện trước kia của Thích Ngạo Sương hắn cũng hiểu được đôi chút, hiểu được thiếu nữ trước mắt bị thần điện Quang Minh và An Mạt Cách Lan liên thủ hãm hại . Hiện tại, thần điện Quang Minh và An Mạt Cách Lan nếu như biết rằng chuyện sẽ đi tới nước này không biết có hối hận không?

"Lãnh Lăng Vân, ngươi và Ngạo Sương hôm nay liền lên đường, việc cần người làm đã xong xuôi cả rồi chứ?" Tạp Mễ Nhĩ cười híp mắt hỏi.

"Ừ." Lãnh Lăng Vân lạnh nhạt nói" thần điện Quang Minh bí mật ghi lại tất cả mọi chuyện, ghi chép về những người bị tàn sát ta sẽ lấy được rồi đem về cho ngươi”.

"Ta sẽ an bài người sao chép, sau đó phát tán ra khắp nơi. Thời gian và địa điểm, nguyên nhân tốt nhất là viết càng kĩ càng tốt." Tạp Mễ Nhĩ nhẹ nhàng gật đầu, mỉm cười như hoa đào tỏa sáng" không biết các tín đồ của thần điện Quang Minh thấy những thứ này sẽ có cảm tưởng thế nào đây."

"Những ngu dân kia căn bản sẽ không sẽ tin tưởng." Ngõa Nhĩ Đa tìm được cơ hội phản bác Tạp Mễ Nhĩ .

(Cái này là còn uất ức vụ bị đạp ra không cho ôm tiểu Sương này)

"Không cần bọn họ tin tưởng. Ta chỉ muốn bọn họ hoài nghi là đủ rồi." Tạp Mễ Nhĩ mỉm cười nhìn Ngõa Nhĩ Đa , nhẹ nhàng khạc ra một câu như vậy" cao thâm như vậy gọi là cuộc chiến tâm lý, người nông cạn như ngươi vĩnh viễn không bao giờ hiểu được cái này"

( Tạp Mễ Nhĩ 2-0)

Ngõa Nhĩ Đa giận đến nghiến răng, nhìn chằm chằm Tạp Mễ Nhĩ tay run run chỉ chỉ nửa ngày đến một câu nói cũng nghẹn lại không giám nói ra.

Tại đây cũng chỉ có vài người hiểu được dụng kế cao thâm này của Tạp Mễ Nhĩ. Long Tát Tư vào giờ phút này cũng hiểu ra kế hoạch của Tạp Mễ Nhĩ, trong lòng càng thêm rung động. Quả nhiên, người tóc vàng mắt xanh dương trước mắt này sợ rằng chính là người am hiểu chính trị nhất ở đây! trong lòng Thích Ngạo Sương cũng vô cùng kinh ngạc, Được !!hay ột câu không cần bọn họ tin tưởng, chỉ cần bọn họ hoài nghi ! Lòng người yếu ớt như vậy, Tạp Mễ Nhĩ cư nhiên nắm chặt điểm này.

"Đúng rồi, các ngươi có biết, Hoàng đế khai quốc của Tích Lan đại lục là ai không? !" Tạp Mễ Nhĩ sửa lại một chút tóc vàng của mình nhẹ nhàng hỏi.

Ánh mắt của Thích Ngạo Sương dời về phía bội kiếm bên hông Tẫn Diêm, Tử Vong Kiếm! Thanh kiếm kia, chính là thứ Hoàng đế Tích Lan Đại lục khai quốc mang theo. Thời điểm ở Ma Vực, Thiếu chủ Ma Giới mang theo mình đến Cung Điện Địa Hạ đã thấy được chẳng lẽ chính là hoàng cung của Hoàng đế sao? Nhưng Tạp Mễ Nhĩ chợt nhắc tới cái này làm cái gì? Tẫn Diêm cũng theo bản năng sờ sờ bội kiếm bên hông của mình.

"Dĩ nhiên biết."Long Tát Tư trầm giọng nói" Hoàng đế khai quốc của Tích Lan Đại lục, Leo bệ hạ là một anh hùng chân chính, vĩnh viễn sống ở trong lòng mọi người. Là ngài đã vượt mọi chông gai vì nhân loại đấu tranh, cũng chính ngài thống nhất toàn bộ đại lục."

"Ha ha, Đúng vậy a, là một anh hùng chân chính." Tạp Mễ Nhĩ cười như không cười lại nói" chỉ là, sau này kết cục của vị anh hùng khai quốc đó các ngươi có ai biết?”

"Có ý gì?" Long Tát Tư nghe ra được lời nói của Tạp Mễ Nhĩ chứa rất nhiều hàm ý.

"Hoàng đế Leo, trong mắt tất cả mọi người là anh hùng. Nhưng nếu như khi bọn họ biết anh hung trong lòng bọn họ bị Thần điện Quang Minh hãm hại, bọn họ còn có thể kiên định đứng ở bên phía Thần điện Quang Minh hay không." Tạp Mễ Nhĩ vừa nói, vừa đi đến bên cạnh bàn, ưu nhã rót hai chén Hoa Trà Hồng, đưa cho Thích Ngạo Sương một chén, sau đó tự mình bưng lên một chén , nhẹ nhàng nhấp môi . . . . .

Tạp Mễ Nhĩ không vội, người trong phòng đã vội muốn chết.

"Hành cung của Hoàng đế Leo trong một đêm biến mất, mà ngài ấy cùng tám vị kị sĩ của mình cũng biến mất không hiểu lí do.Thật ra thì đây là thần điện Quang Minh làm. Bọn họ muốn phát triển thế lực của mình, Leo là trở ngại lớn nhất. Cho nên tất cả trong một đêm hoàn toàn biến mất không dấu vết." Tạp Mễ Nhĩ ngửi hương thơm của chén trà một chút rồi, cười híp mắt trả lời.

Lời nói của Tạp Mễ Nhĩ vừa phát ra , sắc mặt của mọi người trong phòng đều thay đổi.

Long Tát Tư gian nan nói "Nói như vậy, truyền thuyết đều là thật. Truyền thuyết Leo Hoàng đế và hành cung của ngài ấy đều trong một đêm biến mất là sự thật." Tin tức này quá kinh người, cho tới Long Tát Tư thậm chí quên mất hỏi Tạp Mễ Nhĩ làm thế nào biết được tin tức này.

"Chính xác." Tạp Mễ Nhĩ gật đầu một cái.

"Chẳng lẽ, Cung Điện Địa Hạ ở Ma Vực thật sự là hành cung của khai quốc Hoàng đế Leo?" Thích Ngạo Sương lẩm bẩm mở miệng hỏi.

"A, ngươi đã đi vào đó rồi sao?" Tạp Mễ Nhĩ híp mắt nhìn Thích Ngạo Sương. Thích Ngạo Sương nhẹ nhàng gật đầu. Lần trước đi tìm Khắc Lý Phu cũng đã đi qua đó.

"Ở Ma Vực? !" Long Tát Tư không thể tin nhìn Thích Ngạo Sương, trong lòng hắn cứ như vậy từ từ dâng lên một cỗ thù hận ngút trời. Khai quốc Hoàng đế Leo, là vị anh hùng bất khuất trong lòng của bao nhiêu người, là ngài đã kết thúc chiến loạn, là ngài làm cho nhân loại vượt qua họa nạn an ổn sống yên bình. Vị anh hung vĩ đại như vậy bị mất tích, hậu nhân suy đoán rất nhiều trường hợp, làm thế nào cũng không đoán được là do thần điện Quang Minh hãm hãi.

"Ngươi, ngươi tại sao lại biết những thứ này?" Long Tát Tư chợt lấy lại tinh thần, đột nhiên nhìn về phía Tạp Mễ Nhĩ, trong lòng càng thêm kinh hãi không dứt, người trước mắt, rốt cuộc còn có bao nhiêu bí mật? Long Tát Tư không chút nào hoài nghi lời nói của Tạp Mễ Nhĩ, trong mắt hắn, có lẽ đã không có chuyện gì Tạp Mễ Nhĩ làm không được.

"Ngươi không cần phải biết ta làm sao biết được. Chỉ cần đem tin tức này lộ ra ngoài là được rồi." Tạp Mễ Nhĩ mỉm cười, còn cái kế hoạch kia, không cần mọi người tin tưởng, chỉ cần bọn họ hoài nghi là được.

Thích Ngạo Sương lại lâm vào trầm tư, cái hành cung khổng lồ kia, còn có những hài cốt kia, sau khi Tạp Mễ Nhĩ nói như thế, Thích Ngạo Sương đã xác định thân phận của những bộ hài cốt kia. Đúng là hành cung của khai quốc Hoàng đế Leo nằm ở đó, theo tác phong của thần điện Quang Minh, để tiêu diệt được vị kia quả thật có thể dốc toàn lực như vậy. Vào thời điểm đó Vương quyền liền giống như một tòa núi cao sừng sững không diệt không được.

Lần này, Tạp Mễ Nhĩ cư nhiên đem sự thật truyền ra ngoài! Trong lòng Ngõa Nhĩ Đa vẫn còn sợ hãi vỗ vỗ ngực, thấy Tạp Mễ Nhĩ không làm thì thôi, mà làm thì coi như xong. Người này, thật là đáng sợ, Ngõa Nhĩ Đa nuốt nước miếng một cái. Thật may là hắn ở phe bên này chứ nếu là người của đối phương, hậu quả kia thật là không tưởng tượng nổi. Trong phòng tất cả mọi người thật ra thì trong lòng đều có nghi vấn, Tạp Mễ Nhĩ, rốt cuộc là ai? Hắn rốt cuộc còn có bao nhiêu bí mật không muốn người biết?

" thần điện Hắc Ám bên kia, Tập Ít Tư phụ trách đang ở Lạp CáchTạp tiếp ứng. Lãnh Lăng Vân tin tức lúc nãy ngươi phụ trách sao chép phát tán ra ngoài, dĩ nhiên còn có cả tin tức về khai quốc Hoàng đế Leo bị thần điện Quang Minh hạ độc thủ." Tạp Mễ Nhĩ nhàn nhạt phân phó .

"Vâng" Tập Ít Tư trịnh trọng gật đầu đồng ý " tốt nhất chính là rải truyền đơn làm cho giấy bay đầy trời đúng không?"

"Uh, ngươi so với bọn họ thông minh hơn nhiều ." Tạp Mễ Nhĩ mỉm cười khen ngợi Tạp Ít Tư

Ngõa Nhĩ Đa thiếu chút nữa cắn nát hàm răng của mình, ở chỗ này, hắn chính là có địa vị cao hơn tên kia, đây không phải là đang nói hắn, còn có thể nói người nào? Khốn kiếp! Tạp Mễ Nhĩ! Ngươi nhớ kỹ cho ta! Dĩ nhiên, những lời này, cũng chỉ có thể vừa rống vừa hô ở trong lòng mà thôi.

"Tốt lắm, vì nghênh đón chiến sự lần này, chúng ta trước hết thả lỏng một chút, cũng là vì Ngạo Sương đổi gió. Hôm nay đi ăn cơm dã ngoại. !" Tạp Mễ Nhĩ mỉm cười để cái ly trên tay xuống, vỗ tay một cái, thu hút sự chú ý của mọi người.

"Bên ngoài cát bay đầy trời, đi đâu ăn cơm dã ngoại?" Ngõa Nhĩ Đa mặc dù lại phản bác, nhưng là rõ ràng không dám lớn tiếng nói ra, mà là nhỏ giọng nói thầm .

"Ngươi thích ăn cơm dã ngoại trong sa mạc, ta không phản đối." Tạp Mễ Nhĩ híp mắt, con ngươi xinh đẹp bắn ra nguy hiểm ánh tia sáng lạnh, nhìn Ngõa Nhĩ Đa làm hắn không khỏi rụt cổ một cái.

"Như vậy đi, chư vị hôm nay thong thả nghỉ ngơi đi, ta không tham gia náo nhiệt, còn có rất nhiều chuyện chờ đợi ta xử lý." Long Tát Tư tự nhiên sẽ không đi theo, cực kỳ thức thời rút lui trước.

Tạp Mễ Nhĩ mỉm cười gật đầu.

Đợi Long Tát Tư rời đi, Tạp Mễ Nhĩ thần kỳ lấy ra một quyển Truyền Tốn trục.

"Đây là đang đi nơi nào?" Mọi người nghi ngờ.

"Cùng đứng lên đây đi, đây là một quyển trục có thể truyền tống 25 người." Tạp Mễ Nhĩ cười híp mắt hướng mọi người ngoắc ngoắc, ý bảo tất cả mọi người đứng tới đây " cái này là người khác cho ta."Thích Ngạo Sương ôm Chiêu Tài Bảo Miêu đi tới, những người khác cũng đều nhích lại gần.

"Không phải ăn cơm dã ngoại sao, không chuẩn bị đồ gì à?" Ngõa Nhĩ Đa cau mày hỏi.

"Bên kia đã chuẩn bị tốt rồi"Tạp Mễ Nhĩ lại ném ra một câu như vậy liền xé ra quyển trục Truyền Tống, bạch quang mãnh liệt thoáng qua, cả phòng đều biến mất ngay tại chỗ.

Khi Thích Ngạo Sương lần nữa mở mắt ra thì lại thấy được khuôn mặt quen thuộc đến không thể quen thuộc hơn.

Trên khuôn mặt tuấn mĩ đó bày ra vẻ kích động, mừng như điên. Là Phong Dật hiên! Mà bọn họ bây giờ đang ở nơi của Thiên Cương Phong lão . Đó là phong đảo!

" Khắc Lôi Nhã!" Một thanh âm hưng phấn vang lên, sau đó một cái thân thể nhào vào trên người của Thích Ngạo Sương.

"Hạ, Hạ Thiên. . . . . ." Thích Ngạo Sương còn có chút mờ mịt. Một là cái bóng dáng này quá nhanh bay vào nàng. Hai là cái tên“Khắc Lôi Nhã”đã lâu rồi không còn ai gọi nàng như vậy cả.

"Ha, chúng ta tối hôm qua đã tới đây rồi. Có người vừa nghe được tin tức thì hưng phấn cả đêm không ngủ, cứng rắn lôi kéo chúng ta tới nơi này trước." thanh âm Thuỷ Văn Mặc truyền đến.

Ngày hôm qua đã có tin tức? Nói mình như vậy mình mới từ Hỗn Độn Thế Giới trở lại Tạp Mễ Nhĩ đã báo cho Phong Dật Hiên và bọn họ biết sao? Nhưng Tạp Mễ Nhĩ dùng phương thức gì thông báo Phong Dật Hiên đây?

( Chắc là gọi điện, hay là gửi mail? A ~ có lẽ là inbox trên FB . Ha ha)
Phan 86
Phan 87
Phan 88
Phan 89
Phan 90
Phan 91
Phan 92
Phan 93
Phan 94
Phan 95
Phan 96
Phan 97
Phan 98
Phan 99
Phan 100
Phan 101
Phan 102
Phan 103
Phan 104
Phan 105
Phan 106
Phan 107
Phan 108
Phan 109
Phan 110
Phan 112
Phan 113
Phan 114
Phan 115
Phan 116
Phan 117
Phan 118
Phan 119
Phan 120 Q3
Phan 121
Phan 122
Phan 123
Phan 124
Phan 125
Phan 126
Phan 127
Phan 128
Phan 129
Phan 130
Phan 131
Phan 132
Phan 133
Phan 134 end Q3
List Quyen 2 - 3
Nếu muốn nhận thông tin bài viết mới của trang thì like ở dưới hoặc truy cập trực tiếp CLICK

TRANG CHỦ
Truyện Teen   Ngôn Tình   Đam Mỹ   Bách Hợp   Mẹo Hay   Trà Sữa   Truyện Tranh   Room Chat   Ảnh Comment   Gà Cảnh   Hình Nền   Thủ Thuật Facebook  
Facebook  Tiện Ích  Xổ Số  Yahoo  Gmail  Dịch  Tải Opera  Đọc Báo 

Lưu địa chỉ wap để tiện truy cập lần sau. Từ khóa tìm kiếm: chatthugian

C-STAT .